Hộ khá giả, có điều kiện, lại lọt vào danh sách hộ cận nghèo. Câu chuyện mới chỉ nghe thôi cũng đủ thấy hoang đường. Và điều này sẽ còn trở nên phi lý hơn nữa, khi việc rà soát hộ nghèo, hộ cận nghèo hàng năm vốn là một quy trình rất kín kẽ và phải được công khai, minh bạch. Một quy trình vốn được tạo ra bởi một chuỗi liên kết công việc và trách nhiệm của các cán bộ từ cấp thôn, xã đến cấp huyện, nhưng chỉ cần 1 công đoạn trong quy trình này vì bất kì lý do gì trở nên đứt gãy, sẽ tạo ra ngay những kết quả sai lệch. Từ đây, rất nhiều con voi đã có thể chui lọt qua lỗ kim. Chẳng ai muốn mình thực sự nghèo, nhưng khi cái nghèo không còn là thước đo để đánh giá chất lượng cuộc sống, mà trở thành danh xưng mang lại cho người nhận những lợi ích thì người ta lại không còn sợ nghèo nữa. Sẵn sàng bỏ qua lòng tự trọng của bản thân dù biết mình không xứng đáng, trục lợi chính sách cũng từ đó mà ra. Việc cố tình làm sai chính sách của các cán bộ địa phương đã lấy đi quyền lợi của nhiều người yếu thế, tạo nên dư luận xấu và những bất bình trong nhân dân.

TRỌN BỘ